I drew this portrait of myself being depicted by the analytical cubism art movement. I was trying to create an illusion of three-dimensional space by drawing and arranging fragments into this painting. In general, if a viewer expects to see my genuine face in person, it is impossible; instead, it expresses my personality and my spiritual understanding to show the intangible connection between individuals. Without resorting to abstraction, the painters who were influenced by Analytical Cubism removed the art from everything real. Ignoring who I am and where I'm from, there is only our soul right now in front of my photographic photographs.
Tôi đã vẽ bức chân dung này của chính mình theo phong trào nghệ thuật lập thể phân tích. Tôi cố tạo ảo giác về không gian ba chiều bằng cách vẽ và sắp xếp các mảnh vỡ vào bức tranh này. Nói chung, nếu người xem muốn nhìn thấy khuôn mặt thật của tôi, điều đó là không thể; thay vào đó, nó thể hiện cá tính và sự hiểu biết tâm linh của tôi để thể hiện mối liên hệ vô hình giữa các cá nhân. Không dùng đến sự trừu tượng, các họa sĩ chịu ảnh hưởng của Chủ nghĩa lập thể phân tích đã loại bỏ nghệ thuật khỏi mọi thứ có thật. Không cần biết tôi là ai, tôi đến từ đâu, giờ đây chỉ còn tâm hồn của chúng ta trước những bức ảnh chụp của tôi.
