Expressionism gained widespread attention in the twentieth century and even infiltrated German culture, resulting from the conflict between rioting workers and the government during WW1. One of the earliest expressionist films is The Cabinet of Dr. Caligari, about an insane doctor who uses a sleepwalker to commit murder. I was inspired by this movie and other German Expressionism artworks to create a short film about the difficulty of controlling my emotions. During my hard times, a last straw can happen that leads to a panic attack. Like The Cabinet of Dr. Caligari, I used oblique lines for the background and weird geometric shapes like the milk can to describe an unstable state of mind. For the setup, I use A0 cardboard and Fomex to build up a tiny room where I barely fit, symbolizing an uncomfortable feeling. Filmic techniques like low-key lighting, Dutch angles, and composition in depth were used because of my limit sets. For silent movies, I have to use exaggerated acting and makeup, which is kind of ridiculous, to convey the narrative. Moreover, by using an unusual font with a sharp, graphic background design taken from German expressionism art, I can transfer messages without spoken dialogue. Nonetheless, I adopt extremely close-up shots with three different points of view at the same time so the viewer can absorb all the information while still clearly seeing all the detail. At the end of my panic time, I finally can control my mind, which is represented by closing my eyes, cleaning the table, and successfully drinking the milk. In conclusion, by using some avant-garde techniques, this short film affirmed a connection between film and other art forms in German expressionism. Not only from the audience's view but also from my point of view, so it is easier for the viewers to be in my shoes, creating a strong relationship with how I feel.


Chủ nghĩa Biểu hiện đã thu hút được sự quan tâm rộng rãi trong thế kỷ 20 và thậm chí còn xâm nhập vào văn hóa Đức, xuất phát từ xung đột giữa những người lao động nổi loạn và chính phủ trong Thế chiến thứ nhất. Một trong những bộ phim theo trường phái biểu hiện sớm nhất là The Cabinet của Tiến sĩ Caligari, kể về một bác sĩ mất trí dùng người mộng du để giết người. Tôi đã lấy cảm hứng từ bộ phim này và các tác phẩm nghệ thuật khác của Chủ nghĩa Biểu hiện Đức để tạo ra một bộ phim ngắn về sự khó khăn trong việc kiểm soát cảm xúc của mình. Trong khoảng thời gian khó khăn của tôi, một giọt nước làm tràn ly có thể dẫn đến một cơn hoảng loạn. Giống như tác phẩm The Cabinet của Tiến sĩ Caligari, tôi đã sử dụng các đường xiên làm nền và các hình dạng hình học kỳ lạ như hộp sữa để mô tả trạng thái tinh thần không ổn định. Để thiết lập, tôi sử dụng bìa cứng A0 và Fomex để xây dựng một căn phòng nhỏ vừa vặn với tôi, tượng trưng cho cảm giác không thoải mái. Các kỹ thuật điện ảnh như ánh sáng yếu, quay góc nghiêng và bố cục có chiều sâu được tôi sử dụng trong khả năng của mình. Đối với phim không tiếng, tôi cần lối diễn xuất và hóa trang cường điệu, hơi lố bịch, để truyền tải câu chuyện. Hơn nữa, bằng cách sử dụng một phông chữ khác thường với thiết kế nền sắc nét lấy từ nghệ thuật biểu hiện của Đức, tôi có thể truyền tải thông điệp mà không cần lời thọai. Tuy nhiên, tôi sử dụng những bức ảnh thật cận cảnh với ba điểm nhìn khác nhau cùng một lúc để người xem có thể tiếp thu tất cả thông tin trong khi vẫn nhìn rõ tất cả các chi tiết. Vào cuối khoảng thời gian hoảng loạn, tôi cuối cùng cũng có thể kiểm soát tâm trí của mình, qua hình ảnh tôi nhắm mắt, lau bàn và uống hết cốc sữa. Tóm lại, bằng cách sử dụng một số kỹ thuật tiên phong, bộ phim ngắn này đã khẳng định mối liên hệ giữa điện ảnh và các loại hình nghệ thuật khác trong chủ nghĩa biểu hiện của Đức. Không chỉ từ quan điểm của khán giả mà còn từ quan điểm của tôi, vì vậy người xem sẽ dễ dàng đồng cảm, tạo liên kết mạnh mẽ với cảm xúc của tôi.